Cà phê có nguồn gốc từ phương Tây, theo chân người Pháp vào Việt Nam từ thời thuộc địa. Nhưng Việt Nam có một nền văn hóa cà phê rất khác với các nền văn hóa cà phê ở nơi đó. Cà phê Việt Nam dành cho việc thưởng thức một cách chậm rãi, tương tự như cách uống của người Pháp. Tuy nhiên, người Pháp uống cà phê trước khi ngày làm việc bắt đầu. Còn ở Việt Nam, người ta thường bỏ ra ít nhất nửa tiếng mỗi lần uống cà phê và họ có thể uống vào bất cứ lúc nào trong ngày.
Cà phê Sài Gòn xưa
Ngày nay theo xu hướng phát triển của thời đại, các loại hình kinh doanh cà phê ở thành phố rất đa dạng và phong phú. Thành phố có hàng ngàn quán cà phê phục vụ khách muôn hình vạn trạng. Từ cà phê bệt, cà phê cóc bên các vỉa hè, lề đường, cafe take away đến các quán cà phê sang trọng vào loại nhất nhì Việt Nam. Khách đến cà phê Sài Gòn không đơn giản chỉ để uống cà phê, giải khát mà còn để thư giãn, gặp gỡ bạn bè…..Cà phê Sài Gòn khiến mọi người gần gũi nhau hơn.
Thành phố với nhịp sống sôi động tưởng như không bao giờ ngưng lại. Đường phố luôn rực sáng và lòng người nối nhau đi về mọi ngả. Nhưng dù mọi ngả có dừng ở đâu thì vẫn có điểm chung trong lòng người dân Sài Gòn: đó là tình yêu của họ dành cho thành phố này.
Cà phê sài gòn sành điệu
Nếu như Hà Nội đặc trưng với những quán cà phê nhỏ, lãng mạn, trầm lắng, Huế với không khí yên tĩnh của những quán cà phê vườn xanh mát, tiếng chim hót thánh thót hòa lẫn trong những bản nhạc trữ tình nhẹ nhàng thì cà phê Sài Gòn có một nét văn hóa rất riêng, thoạt nhìn thì thấy bát nháo, xô bồ nhưng thực ra rất đa phong cách, có thể dung nạp rất nhiều “tín đồ” cà phê của các nền văn hóa khác nhau. Văn hóa Cà phê Sài Gòn là một cái gì không thể nắm bắt hay diễn giải được, chỉ biết rằng hằng ngày nó ngấm vào người ta và trở thành một phần không thể thiếu. Là khi ta nhớ về một ai đó, thường gắn với một quán cà phê kỉ niệm.
Nhưng có ai thắc mắc rằng tại sao không ai gọi “Cà phê Tp.HCM” mà lại dùng “Cà phê Sài Gòn”. Vì thói quen đã bắt rễ quá sâu, vì chất mộc mạc nằm ngay trong con chữ hay vì nhiều điều chưa thể gọi tên? Hay cũng vì âm hưởng Sài Gòn khi phát âm nghe nhè nhẹ nhưng lại xôn xao rất dễ gọi cho ta cảm giác nữa thân thuộc nửa xa lạ, nữa bùi ngùi nửa lại mênh mang.
Những năm 50 của thế kỉ trước, Sài Gòn ít quán cà phê như bây giờ. Dân ghiền cà phê không có lựa chọn nào khác ngoài tìm đến những quán chuyên bán điểm tâm sáng của người Hoa.